Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Bài thơ tình hay nhất VN thế kỷ XX



Núi đôi - Vũ Cao
Được phát động từ đầu năm 2005, cuộc thi Chọn những bài thơ Việt Nam hay nhất thế kỷ 20 do Trung tâm văn hóa doanh nhân và Nhà xuất bản Giáo Dục phối hợp tổ chức đã lựa ra được 100 thi phẩm xuất sắc.
100 bài thơ, chia đều cho 100 tác giả, không một ai được vinh dự góp mặt với hơn một sáng tác. Theo đánh giá cá nhân tôi, thì việc lựa chọn ra những bài thơ này cũng chỉ mang tính lựa chọn tại một thời điểm, vì còn rất nhiều bài thơ khác cũng hay không kém, ví như Đồi tím hoa sim của Hữu Loan, Xuân Diệu có Nguyệt cầm nhưng không có Đây mùa thu tới hay Vội vàng... Hoàng Cầm có Bên kia sông Đuống nhưng không có Lá diêu bông... Nguyễn Duy có Đò lèn nhưng lại vắng Tre Việt Nam hay Hơi ấm ổ rơm...
Về bài thơ núi đôi, lần đầu tiên tôi đọc, để lại một cảm xúc vừa tươi tắn, trẻ trung của tuổi trẻ, vừa mang vẻ ác liệt của chiến tranh. Nhiều nét đặc trưng làng quê mình lại hiện về. Đối với bạn đọc, Vũ Cao chưa hẳn là một nhà thơ quen thuộc như Tố Hữu, Chế Lan Viên, Xuân Diệu… Nhưng ai đã đọc “ Núi đôi” của Vũ Cao thì không thể quên những lời thơ, những suy nghĩ rất thành thật của ông qua bài thơ.

Anh lớn khôn
dưới bầu vú mẹ
và dại khờ
Trước vòm ngực của em
(Thế Hùng - Roman I)

 

Bảy năm về trước em mười bảy
Anh mới đôi mươi trẻ nhất làng
Xuân Dục, Đoài Đông hai nhánh lúa
Bữa thì anh tới bữa em sang.

Lối ta đi giữa hai sườn núi
Đôi ngọn nên làng gọi núi Đôi
Em vẫn đùa anh sao khéo thế
Núi chồng, núi vợ đứng song đôi.

Bỗng cuối mùa chiêm quân giặc tới
Ngõ chùa cháy đỏ những thân cau
Mới ngỏ lời thôi đành lỗi hẹn
Ai ngờ từ đó mất tin nhau.


Anh vào bộ đội lên Đông Bắc
Chiến đấu quên mình năm lại năm
Mỗi bận dân công về lại hỏi
Ai người Xuân Dục Núi Đôi chăng.

Anh nghĩ quê ta giặc chiếm rồi
Trăm nghìn căm uất bao giờ nguôi
Mỗi tin súng nổ vùng đai địch
Sương trắng người đi lại nhớ người.

Đồng đội có nhau thường nhắc nhở
Trung du làng nước vẫn chờ trông
Núi Đôi bốt dựng kề ba xóm
Em vẫn đi về những bến sông.


Náo nức bao nhiêu ngày trở lại
Lệnh trên ngừng bắn anh về xuôi
Hành quân qua tắt đường sang huyện
Anh nhớ thăm nhà thăm Núi Đôi.

Mới đến đầu ao tin sét đánh
Giặc giết em rồi, dưới gốc thông
Giữa đêm bộ đội vây đồn Thứa
Em sống trung thành chết thuỷ chung.

Anh ngước nhìn lên hai dốc núi
Hàng thông, bờ cỏ, con đường quen
Nắng lụi bỗng dưng mờ bóng khói
Núi vẫn Đôi mà anh mất em.


Dân chợ Phù Linh ai cũng bảo
Em còn trẻ lắm, nhất làng trong
Mấy năm cô ấy làm du kích
Không hiểu vì sao chẳng lấy chồng.

Từ núi qua thôn đường nghẽn lối
Xuân Dục Đoài Đông cỏ ngút đầy
Sân biến thành ao nhà đổ chái
Ngổn ngang bờ bụi cánh dơi bay.

Cha mẹ dìu nhau về nhận đất
Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau
Nứa gianh nửa mái lều che tạm
Sương trắng khuấy dần chuyện xót đau.

Anh nghe có tiếng người qua chợ
Ta gắng mùa sau lúa sẽ nhiều
Ruộng thấm mồ hôi từng nhát cuốc
Làng ta rồi đẹp biết bao nhiêu.

Nhưng núi còn kia anh vẫn nhớ
Oán thù còn đó anh còn đây
Ở đâu cô gái làng Xuân Dục
Đã chết vì dân giữa đất này?

Ai viết tên em thành liệt sĩ
Bên những hàng bia trắng giữa đồng
Nhớ nhau anh gọi em, đồng chí
Một tấm lòng trong vạn tấm lòng.

Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.



198 CÂU THƠ HAY



99 CÂU THƠ  (tập 1)

1. Thốn tam thù vị như hôi thố
Văn thuyết tiên hoàng lệ ám huy
Ý nghĩa:
Tấc lòng này hẳn chưa nguội lạnh như tro đất
Nghe nói đến Tiên hoàng luống gạt thầm giọt lệ
(Chu Văn An - Miệt trì)

2. Tạp tải hư danh an dụng xứ
Hồi đầu vạn sự phó Nam kha
Ý nghĩa:
Ba chục năm hư danh có dùng được vào việc gì
Quay đầu lại vạn sự phó cho giấc Nam Kha.
(Nguyễn Trãi - Loạn hậu cảm tác)

3. Áo chàng đỏ tựa ráng pha
Ngựa chàng sắc trắng như là tuyết in
(Đoàn Thị Điểm - Chinh phụ ngâm khúc)

4. Tuyết in sắc ngựa câu giòn
Cỏ pha màu áo nhuộm non da trời
(Nguyễn Du)

5. Mành rủ liễu, tán dương tùng
Trúc khua vách đá, lan lồng áo tiên
(Phạm Thái - 1776 – 1813)

6. Ấy ai thăm ván cam lòng vậy,
Ngán nỗi ôm đàn những tấp tênh!
(Hồ Xuân Hương - Tự tình 3)

7. Tình ấy trăng kia ai biết với,
Chia làm hai nửa dọi hai bên
(Nguyễn Công Trứ - 1778 – 1858)

8. Nghĩ nguồn cơn thẹn với trời xanh,
Tường nông nổi giận cùng trăng bạc
(Cao Bá Quát – 1809 - 1855)

9. Nào ai có tiếc ai đâu
Áo bông ai ướt, khăn đầu ai khô?
(Tú Xương - Nhớ bạn)

10. Câu thơ nghĩ đắn đo không viết
Viết đưa ai, ai biết mà đưa
(Nguyễn Khuyến - Khóc Dương Khuê)

11. Hà thành qua trải một đôi xuân
Học chẳng cao thêm cũng rộng dần
(Tản Đà - Ngày xuân nhớ xuân)

12. Gió rủ oanh đi ngàn liễu khóc
Sông đùa lạnh tới bóng trăng run...
(Quách Tấn - Bên sông)

13. Thôi em nghỉ việc, khuya rồi
Chăn mưa em đắp cùng trời - với anh
(Xuân Diệu - Mưa)

14. Mây hồng ngừng lại sau đèo,
Mình cây nắng nhuộm, bóng chiều không đi
(Thế Lữ - Tiếng sáo Thiên Thai)

15. Mộng còn lưởng vưởng bến xa mờ
Tiếng gà gáy rụng trăng đầu hạ
(Hàn Mạc Tử - Một miệng trăng)

16. Tôi nghe xa lắm làn mây trắng
Rời bóng kinh thành lững thững đi
(Trần Huyền Trân)

17. Ngọn đèn chiếu xuống bức tranh
Cầm lên Hà Nội thấy đình miếu xưa
(Nguyên Sa - Chia biệt)

18. Gạo bay bông
lông ngỗng rủ truyền kỳ
Trăng Ba Vì
sao đổi
chữ thiên di
(Lê Đạt)

19. Ai phân công tác trên trời nhỉ
Để các vì sao thức mệt nhoài
(Trần Dần - Hát sao)

20. Lênh đênh hồn ngủ phương nào
Thương mưa Hà Nội nhớ mây Hoàng Hà
(Du Tử Lê - Bến tâm hồn)

21. Nhưng thôi, chuyện cũ - chuyện lòng
Nhắc chi húng Láng, cốm Vòng hỡi em.
(Hồ ZDếnh - Rủ em đi chợ Đồng Xuân)

22. Ngõ xưa năm tháng trăng tà
Khuất cây thương nhớ ấy là lãng quên
(Chế Lan Viên - Ở đây)

23. Áo chùng rũ bụi hư vinh
Vẫn mơ ngọn lửa phù sinh không tàn
(Trinh Đường - Lửa Phù sinh)

24. Tiếng chim mách lẻo cây hồng chín
Điểm nhạt da trời những chấm son
(Nguyễn Bính - Chiều thu)

25. Mây luồn đáy nước qua cầu
Thuyền đi tưởng núi quay đầu trông theo
(Hằng Phương)

26. Anh nhớ em mỗi bước đường anh bước
Mỗi tối anh nằm mỗi bữa anh ăn
(Nguyễn Đình Thi - Nhớ)

27. Em lùa gió biếc vào trong tóc
Thổi lại phòng anh cả núi non
(Huy Cận - Áo trắng)

28. Anh nhìn giếng, giếng sâu trong vắt
Nước như gương soi lẻ bóng hình anh
(Tế Hanh - Vườn xưa)

29. Đời anh sẽ nghèo đi biết mấy
Nếu mẹ hiền ngày trước chẳng sinh em
(Lưu Quang Thuận - Nhìn nhau)

30. Điều đơn giản chợt về trong ý nghĩ
Ước mỗi ngôi nhà sáng mỗi ngọn đèn thương
(Nguyễn Thị Hồng Ngát)

31. Hàng cây công viên vươn ngọn ra sông
Sông vô tình chảy tuôn ra bể.
(Xuân Sách - Không đề)

32. Một chén rượu, chiều bao quá giấc
Giấc mơ thu - đó giấc cuộc đời.
(Hoàng Trung Thông - Khóc Định Nguyễn)

33. Ba trận mưa mây một trận nồm
Nhạt màu nắng quái nhuộm chiều hôm
(Yến Lan)

34. Rượu ngon chở mấy toa đầy
Bánh xe muôn dặm còn ngây hương rừng
(Vũ Hoàng Chương – Con tầu say)

35. Muốn về nâng bút dầm nghiên đá
Pha nước Hồ Gươm viết thật nhiều
(Bàng Bá Lân - Mơ về Hà Nội)

36. Giả vờ dao chém không đau
Cái hôm nổi bão gãy cầu vào em
(Hoàng Cầm)

37. Văn Miếu bia cười in sắc mới
Cửa ô rộng mở bước lâng lâng
(Hưởng Triều - Gởi Hà Nội)

38. Cây ngoài kia bắt đầu trút lá
ta nên trút theo chăng?
(Dương Tường - Không đề)

39. Hồn tuổi trẻ bay trở về giữa dạ
Nhớ dung nhan em bất tuyệt xuân đầu
(Bùi Giáng - Dòng sông)

40. Thôi đừng cố đếm bao nhiêu rác
Hãy gắng nhìn cho tỏ chất người
(Việt Phương)

41. Xuân ơi xuân, lẽ nào im lặng mãi
Hạ chưa về... nhưng nắng đã Côn Sơn
(Hoàng Nhuận Cầm - Sông Thương tóc dài)

42. Mải mê đuổi một cánh diều
Củ khoai nướng để cả chiều thành tro
(Đồng Đức Bốn)

43. Tươi tắn thế chẳng lẽ em là giặc
Bất chợt mình chưa đánh đã mong thua
(Vân Long - Không chiến trường)

44. Ở đó cháy cùng ý nghĩ
Và tỏa hồng trên mỗi trán say mê
(Nguyễn Khoa Điềm - Bếp lửa rừng)

45. Con tu hú dưới lùm hoa chuối đỏ
Ngọn lửa hồng em ủ giữa chiều mưa
(Lưu Quang Vũ - Nơi ấy)

46. Còn một chút hoa dong riềng cuối giậu
Sợ một chiều sương muối mang đi
(Hữu Thỉnh)

47. Chọn cây gỗ nhãn cho bền
Thủng bao lòng cối còn nguyên tiếng chày
(Chử Văn Long - Tiếng chày)

48. Ngày xưa em chửa lấy chồng
Sao anh không gói nắng hồng sang chơi
(Nghiêm Thị Hằng)

49. Giọt chuông Thiên Mụ rơi thầm
Đưa đây nỗi nhớ anh cầm, Huế ơi!
(Trương Nam Hương)

50. Người về phía khói hương rồi
Con quỳ khóc chỗ mẹ ngồi trống không
(Hải Từ)

51. Dòng sông vẫn chảy theo chiều ấy
Tóc suối em bồng con nước lên
(Hải Bằng - Thơ tình)

52. Đôi bóng người rung, khóm bèo chao động
Ánh mắt thẹn thùng lặn xuống đáy sâu
(Nguyễn Bao - Hoa chanh)

53. Người quê vẫn dáng cau gầy
Ngõ quê vẫn gạch lát đầy ánh trăng
(Lê Đình Cánh)

54. Khói bom lên trời thành một cái vòng đen
Trên mặt đất lại sinh bao vòng trắng
(Phạm Tiến Duật)

55. Ra đường gặp tiếng xưng "em"
Đêm về tôi với ngọn đèn nhìn nhau
(Nguyễn Quang Thiều)

56. Cây cau cũ, giại hiên nhà
Còn nghe gió thổi sông xa một lần
(Trúc Thông - Bờ sông vẫn gió)

57. Em về gom cốm mùa thu
Giã vào nỗi nhớ
đến giờ chưa xanh
(Trần Hoàng Thiên Kim)

58. Ôi hạt muối mang cho đời vị đậm
Tự bao giờ biển đã biết thương ta
(Vũ Quần Phương - Trước biển)

59. Cỏ may gỡ mãi cũng ra
Còn thương nhớ ấy gỡ ra thế nào?
(Phạm Đức)

60. Biết đâu sau lớp tro vùi
Ngón tay có phép em cời lửa lên
(Bằng Việt - Lục bát cầu may)

61. Que diêm mảnh cứ châm bờ rạ ướt
Khói lửa nào đắng đót trái tim côi
(Đoàn Thị Lam Luyến - Châm khói)

62. Em hối lộ đóa hoa một nụ cười rượu chát
Anh tham ô trời đất mấy câu thơ
(Nguyễn Trọng Tạo - Tết sớm gọi tuổi mình)

63. Vậy mà qua nửa nụ cười
Đêm đông đời vẫn bừng tươi nắng hè
(Hoàng Minh Châu - Mắt anh)

64. Người bên ấy nhớ bên này
Lưng chiều vừa xếp một khay mây vàng
(Trần Quang Đạo - Tôi về ru lại)

65. Mẹ mượn đèo Ngang buộc một đầu guốc võng
Cột gỗ nhà ta một đầu võng kẽo cà
(Nguyễn Hữu Quý)

66. Mua tấm vé, ta làm chi cũng được!
Nhưng, để làm người - biết lấy chi mua?
(Lưu Trùng Dương - Đến Trường Thành)

67. Cảm ơn đoạn phố vòng quanh
Dài thêm chút nữa lối mình tiễn nhau
(Bế Kiến Quốc - Ba ngày)

68. Ta đầy một bị ưu tư
Giá như cũng bán được như bán hàng
(Nguyễn Duy)

69. Tháng Tám treo liềm đêm về không ngủ
Nghiêng phía nào cũng tiếng mưa rơi
(Vũ Duy Thông)

70. Bím tóc lửng lơ đuổi theo gió thổi
gọi tên mình trên đường gió vu vơ
(Lê Thị Kim)

71. Sông Hương không chở thuyền đầy
Để cây núi Ngự uốn gầy gió đông
(Quang Huy)

72. Cây cỏ thu chiều về cuối nắng
Phớt màu hoa dại ở chân mây
(Mai Linh – Bên hồ)

73. Trước hồn sen trong vắt một ước nguyền
Trước những cánh sen quay trong gió như thuyền
(Trần Hòa Bình - Bài hát ru hoa sen)

74. Ngoài cửa sổ, cây bạch dương biết thế
Trổ lên trời lặng lẽ đóa trăng quê
(Trần Đăng Khoa)

75. Nhưng tôi biết điều này là sự thật
Trong cuộc đời không ai chết thay ai
(Nguyễn Hoàng Sơn - Một nửa)

76. Nắng tắt mà người không đến
Anh ngồi rót biển vào chai
(Trịnh Thanh Sơn - Biển vắng)

77. Muốn trèo lên nắng mà đi
Muốn đu lên gió mà về với nhau
(Đỗ Trọng Khơi – Nhớ thương)

78. Thôi nằm, nói chuyện triền miên
Tiếng gà kéo mảnh trăng liềm vào mây
(Nguyễn Đức Mậu)

79. Mưa da diết đứng nhặt hồi chuông rụng
Gánh lên vai mười hai nhịp Trường Tiền
(Đinh Hồi Thủ)

80. Đang yên ả giữa cây xanh
Con đường tự xé mình thành ngã ba
(Hồng Quang)

81. Tên mình ai gọi sau vòm lá
Lối cũ em về nay đã thu
(Xuân Quỳnh - Hoa cỏ may)

82. Chia biển cả giận hờn ra sóng gió
Chia anh ra em nhận được gì?
(Đặng Huy Giang - Chia)

83. Những lời đang vỗ cánh
Chưa chắc là đã bay
(Nguyễn Vũ Tiềm)

84. Thế kỷ chúng ta thế kỷ dài dằng dặc
niềm đau thương vì nỗi mẹ không còn
(Thu Bồn - Mẹ)

85. Giá có thể cái nhìn em cầm được
Tôi gói về bọc những cơn mơ
(Trần Quang Quý)
86. Tôi muốn làm con sông chia hai bờ thương
Lại muốn làm con sông nối hai bờ nhớ
(Lãng Thanh - Những mảnh vỡ)

87. Yếm cô gió lật rập rình
Ngực trăng nhú sáng một mình gió xen
(Nguyễn Việt Chiến - Yếm sồi)

88. Dù anh biển rộng sông dài
Cũng không bước nổi qua tà áo em
(Nguyễn Thị Thúy Hoa - Trời xa)

89. Khi bóng mát lùi xa còn nắng rát
Mắt anh chạm vào cả vực thẳm trời xanh
(Thanh Thảo - Tình yêu sông Hồng)

90. Thế mà tôi tháng ngày mê mải
Cắm đầu vào trang sách muốn tàn hơi
(Inrasara - Dấu chân tuổi nhỏ)

91. Này cây, này lá, này hoa
Em cho tôi đủ thắm qua một đời
(Trần Ninh Hồ)

92. Thôi thì thôi nỗi buồn vàng
Thả ta xuống đỉnh trời hoang một mình
(Phạm Thị Ngọc Liên)

93. Trăng viên mãn cuối trời đêm đêm em có nhớ?
Mặt trăng từng khuất nẻo ở trong nhau
(Hoàng Hữu - Hai nửa vầng trăng)

94. Biển Vũng Tàu cứ tưởng mình dài rộng
Dàn khoan dầu, biển hóa mảnh ao quê
(Trần Nhương - Chẳng gì là quan trọng)

95. Tôi cất đi những cái giật mình
của một thời tôi yêu em kỳ lạ
(Phạm Đình Ân - Những cái giật mình )

96. Biển phút lặng mong đừng khơi sóng dậy
Chấm buồm xa đâu phải đã bình yên…
(Tô Hà - Tia chớp)

97. Mưa xuân mát bật mầm cây cỏ
Thấm ngọt vào trong chuyện chúng mình
(Vũ Nho - Cầu duyên)

98. Cái răng khuyết, em đừng hàn đấy nhé
Xin cứ dành phần khuyết ấy cho tôi
(Nguyễn Hoà Bình)

99. Sau đường bay gắng gỏi không cùng
Anh đậu trên cành tầm xuân xanh biếc.
(Nguyễn Lương Ngọc – Tìm gặp)

99 CÂU THƠ (tập 2)

1.  Thúy vũ ca trầm sơn điểm nguyệt,
Hạo long xuy thấp ngọc Quan Vân.
(Trần Nhân Tông – Tảo mai ký 2)
Trăng chìm xóm núi, lời ca bổng,
Mây ướt quan hà, tiếng sáo ngân.
(Trần Lê Văn, dịch)

2. Quốc thù vị báo đầu tiên bạch,
Kỳ độ long tuyền đới nguyệt ma
(Đặng Dung - Cảm hoài)
Thù còn đầu đã bạc rồi
Mấy phen dưới nguyệt chuốt mài lưỡi gươm.
(Hồ Đắc Hàm - Thái Văn Kiểm, dịch)

3. Giắt lỏng giang sơn vào nửa túi
Rót nghiêng phong nguyệt cạn lưng bầu
(Nguyễn Công Trứ - Hành tang)

4. Vẳng nghe tiêng ếch bên tai
Giật mình còn tưởng tiếng ai gọi đò
(Tú Xương- Sông lấp)

5. Cột đồng Đông Hán tìm đâu thấy
Chỉ thấy Tây Hồ bóng nước gương
(Hoàng Cao Khải - Vịnh Trưng Vương)

6. Sông Đáy chậm dòng quanh phủ Quốc
Sáo diều khuya khoắt thổi đêm trăng
(Quang Dũng - Đôi mắt người Sơn Tây)

7. Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối
Đêm bâng khuâng đôi miếng ấn trong cành
(Xuân Diệu - Tương tư chiều)

8. Đêm dài chợp cánh thiên nga
Vo chăn mấy bận vẫn là chiêm bao!
(Trần Huyền Trân – Khúc hát tương tư)

9. Bóng chiều không thắm, không vàng vọt,
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?
(Thâm Tâm - Tống biệt hành)

10. Sờ bụng không cơm, chìa khuỷu rách
Nhìn trời, họ nhấm mấy vần thơ
(Nguyễn Nhược Pháp - Căn Gác nhỏ)

11. Bát chè tươi khói xanh
men ngọt
Tôi uống chè hay uống mắt ai
(Lê Đại Thanh - Tôi yêu cổ tích nước tôi)

12. Hôm nay cô độc nơi em đến
Hạnh phúc ai thừa để hỏi vay
(Yến Lan - Hờn giận)

13. Vì sương đem gội già lên lá
Chưa gió mà cây đã rụng màu!
( Khương Hữu Dụng - Chiếc là cuối cùng)

14. Lau nhau một lũ trò con tạo
Cười gượng bao phen lại khóc hờ
( Vân Đài - Ngẫu đề)

15. Hoa huệ trắng. Và bức tường cũng trắng.
Sao bóng hoa trên tường lại đen ?
(Bế Kiến Quốc – Hoa huệ)

16. Lá ơi, ta lại không bằng lá
Chôn chặt hồn quê ở chốn này!
(Hằng Phương - Tư cô hương)

17. Hoa sen tím, hoa sen hồng đều là em đấy cả
Và buồn lau hay buồn sậy cũng buồn thôi
(Chế Lan Viên – Đằng nào cũng vậy)

18. Chị từ lỡ bước sang ngang
Trời giông bão, giữa tràng giang lật thuyền
(Nguyễn Bính - Lỡ bước sang ngang)

19. Tôi có thể... nhưng thôi! Cần kíp nhất!
Hãy chỉ cho tôi chỗ nào tôi đổ bớt được tôi đi.
(Trần Dần – Mười bảy tuổi)

20. Ngoài sân mưa quăng nặng hạt
Mùi tép rang hàng xóm thơm – nghiêng
(Phùng Cung - Ốm dậy)

21. Theo em địa ngục mấy tầng
Chỉ cho anh chỗ rất gần nhân gian
(Nguyên Sa - Khách quan)

22. Một rừng nhiệt đới in lòng nước
Tay với trời xanh đụng cánh chim
(Đinh Hùng - Sóng nước đồng chiêm)

23. Cũng quên khóc trước hay cười trước
Chỉ nhớ bên song nắng trải vàng
(Thanh Tịnh - Gặp gỡ)

24. Kìa con chim xứ rét đã về
ngậm một nhành IM hoá thạch
(Dương Tường - Wagnẻ)

25. Cũng là sinh kế cả thôi
Mặt giày thì bóng, mặt người thì nhăn!
(Nguyễn Đức Huy -  Phận đanh giầy)

26. Vấp tiếng nhạc ngựa anh đến
Váy hoa văn ngũ sắc nở bừng
(Nông Thị Ngọc Hòa - Ngẫu hứng cao nguyên đá)

27. Thời gian như cỏ vượt lên
Lối mòn như sợi chỉ bền kéo qua
(Thanh Thảo - Dấu chân qua tràng cỏ)

28. Cha đã thọ trong con bằng nỗi nhớ
mỗi năm xuân đến lại thêm đầy
(Trần Quang Đạo - Xuân về nhớ cha)

29. Trăng khuya dỗ giấc em nằm
Có nghìn giọt lệ lặng thầm tiếc nhau…
(Phạm Thị Ngọc Liên - Lục bát tưởng nhớ)

30. Trời hiện lên những ngôi sao lấm tấm
Huế sau mưa trăng lại mọc vội vàng
(Lê Minh Quốc - Mưa Huế)

31. Giọt mồ hôi chát đắng nỗi trần gian
Xin cứ đập vỡ mình để đầy ắp Nha Trang
(Lâm Thị Mỹ Dạ - Trước Nha Trang)

32. Ơ kìa nắng ơ kìa mưa
Ơ kìa sợi tóc rụng vừa trắng đêm
(Ngọc Bái - Kiếp nắng mưa)

33. Mẹ thức trưa chống buồng chuối lên
Con đâu biết lưng mẹ còng đi chút?
(Triệu Nguyễn – Hương chuối)

34. Thật dễ dàng những gì chúng ta đã thốt
Chỉ là nỗi cô đơn mang khuôn mặt người
(Lê Mỹ Ý - Thời gian)

35. Mai bay đi tìm miền mây trắng
Mang theo khắc khoải lũy tre làng
(Nguyễn Hữu Hà - Nhớ tre làng)

36. Vua quan lần lượt chết dần
Còn nguyên một sắc cỏ xuân Bồ Đề
(Trinh Đường – Cỏ Bồ Đề)

37. Ai khua rung mặt trống đồng
Cho âm vang mãi dòng sông Kỳ Cùng
(Lê Chi – Lạng Sơn)

38. Trăng xóm nhỏ vẫn là trăng thành phố
Thì lẽ đâu thương nhớ chẳng chung nguồn?
(Nguyễn Ngọc Hưng - Chênh mùa)

39. Nhà ta ở phố Khương Đình
Nghe dòng Tô Lịch vật mình trắng đêm
(Khuyết danh)

40. Nghe hơi thở đất trời trong tiếng dế
nâng trái tim mình lên uống để mà say
(Thu Bồn – Thu vàng)

41. Em chê ta nhạt lòng thế cuộc?
Bảy chục năm mặn nhạt cõi nhân sinh
Ta còn chín cả chiều cay đắng nữa!
(Vân Long)

42. Em vừa đủ để cho anh khao khát
Vừa đủ làm cho anh thật là anh
(Trần Nhương – Vừa đủ)
.
42. Sau phút giây êm đềm trên ghế dá
Anh không cài lại khuy áo ngực cho em
(Dư Thị Hoàn – Tan vỡ)

43. Nghe em nói lạ lùng tôi hẹn đến
Ngẩn ngơ rằng trăng trắng như không
(Tạ Văn Sỹ - Đêm Tu Mơ Rông)

44. Tôi lớn lên từ giọt tương mặn ngọt
Đọt rau cần rút ruột mà non
(Lê Thanh Xuân - Thọ Nguyên)

45. Sông Hồng cô đơn ngàn năm mải miết
Dẫu phù sa vẫn cho hết đôi bờ
(Nguyễn Thị Hồng Ngát - Gió thổi tràn qua mặt)

46. Nửa quên hòa nước chẳng tan
Nửa nhớ phơi đỉnh non ngàn chẳng khô
(Bùi Kim Anh - Cõi đâu hết khổ)

47. Dưới rặng phi lao em ngồi tâm sự
Với con sóng xanh đã bạc trắng đầu
(Tạ Vũ - Trước biển)

48. Ai gánh hàng hoa qua hẻm nhỏ
Người đã xa rồi, hẻm vẫn thơm!
(Ngô Văn Phú - Hoa và rượu)

49. Người yêu có một người yêu
|Vì một người ấy tôi liều cả tôi
(Vũ Nho - Không đề)

50. Ôm riết nhau trọn đời nửa quen chen nửa lạ
chiều nay giữa chợ trời còn chi mà mặc cả?
( Lê Quốc Hán – Ngụ ngôn chiều cuối năm)

51. Tạm biệt Cần Thơ mai anh chia xa
Mưa ở ngoài trời gió giữa lòng ta
(Nguyễn Văn Chương - Mưa đêm Cần Thơ)

52. Tuyến bố yêu nhau mặt thì đỏ rực
Rồi cốc bát làm rơi vỡ cả chuỗi cười
(Hoàng Việt Hằng - Rực rỡ tuổi hai mươi)

53. Đàn bò vàng trên đồng cỏ xa xanh
Gặm cả hoàng hôn, gặm buổi chiều sót lại
(Nguyễn Đức Mậu - Đàn bò vàng trên đồng cỏ hoàng hôn)

54. Xin đừng làm một cơn giông
Xui chuông chùa thỉnh tiếng không rõ ràng
(Đồng Đức Bốn - Đi tìm lại những lời ru)

55. Mặt trời bật lửa đằng đông
Cả làng nhóm bếp bập bùng ban mai
(Nguyễn Ngọc Oánh - Hừng đông)

56. Anh lênh đênh nhưng anh không trôi nổi
không để đôi bờ xói lở về nhau
(Nguyễn Quang Thiều - Đôi bờ)

57. Tôi cầm cả chính tôi lên
Câu thơ nhặt được phía niềm quạnh hiu
(Nguyễn Việt Chiến - Cát đợi)

58. Tình yêu một mất mời ngờ
Khiến cho biển cứ khuất bờ trong nhau
(Đoàn Thị Lam Luyến - Chồng chị, chồng em)

59. Xin đêm, mấy tiếng trăng suông
Để cho sênh phách vô thường ngả nghiêng
(Vũ Thị Huyền -Tôi tìm về lại)

60. Khi chung quanh anh vắng cung tần mỹ nữ
không ai khác hơn em dạy anh nhớ đàn bà
(Bùi Chí Vinh - Hiền thê)

61. Lá vàng rơi lạnh chiều nay
Em hong lá cũ đốt ngày gian truân
(Hồ Ngạc Ngữ - Phương bội)

62. Muốn theo Lão Tiều non Du hái củi
Sợ lưỡi rìu làm chảy máu thân cây
(Trần Huiền Ân - Bài hát ngày về)

63. Những cánh buồm như cánh cò lặn lội
Cứ lặng thầm đo hết mọi chiều sâu
(Anh Ngọc - Buồm nâu biển biếc)

64. Mãi tưởng cái nhà phên liếp
Đêm lạnh, đau lưng mẹ khó nằm
(Hải Từ - Mãi còn thương mẹ)

65. Phải chi mua được tấm chồng
Thì tôi mua sớm biếu không chị rồi
(Hà Thiên Sơn - Chị tôi)

66. Mỏ ngậm quả tim đựng hình ảnh đời người
Ðời người thản nhiên như tên gọi
(Thanh tâm Tuyền - Đêm)

67. Đường số 1 chạy dài theo biển
Biển mệt nhoài nằm thở ở Nha Trang.
(Hữu Thỉnh)

68. Mẹ vẫn bầm vai gánh vẹo xương sườn
Cha vẫn còng lưng kéo cày vai bỏng rát
Sao lại bảo rằng cuộc sống bình yên?
(Võ Văn Trực - Bình Yên)

69. Tưởng tôi như cột đá nào
Trâu ai bỗng cọ sừng vào lưng tôi
(Trần Đăng Khoa - Thấp thoi gốc rạ)

70. Thôi xong, nhen lửa và cười
hình như con mắt vừa rơi xuống hồ...
(Văn Công Hùng - Một ngơ ngác người)

71. Nhớ mái hiên chiều mẹ ta sàng gạo
dưới tay Người rào rạo mắt thời gian
(Trần Quang Quý - Gọi sẻ)

72. Bầu trời đẻ nghìn vì sao xa nhấp nháy
Hoa cỏ may ngồi buồn nhớ gấu áo mẹ xưa
(Huỳnh Thúy Kiều - Từ cánh đồng tôi cất tiếng khóc đầu tiên)

73. Giá đắt nhất là nụ hôn miễn phí
Cả cuộc đời trả nợ vẫn chưa xong.
(Nguyễn Bảo Sinh -  Miễn Phí)

74. Cho tôi xin không mừng thọ
Để tôi liếc trộm một người
(Sỹ Nhiếp - Không đề)

75. Xôn xao một chút ban ngày
Đã nghe ánh mắt dâng đầy bóng đêm
(Phạm Công Hội - Tiếng suối)

75. Gói trời xanh giấu trong lá ngoã
Uống cạn sông Đà, sông Mã tiếng chim.
(Hải Xuân -  Đi dọc Sơn La)

76. Nhớ mẹ nhiều nhưng không ai khóc
Tiếng cười giòn neo thả tan vầng trăng.
(Hoàng Thị Xuân Quý - Ra khơi)

77. Một chấm lửa giữa trời đông buốt giá
Có ấm lòng cho những tảng băng trôi
(Lý Viễn Gao - Chát cùng em)
.
78. Con sông chảy oằn mình trong lũ bão
Nỗi buồn nào dự báo cái băn khoăn?
(Nguyễn Khôi - Thơ viết ở Cần Thơ)

79. Ta sẽ tạc một chiến binh kiêu dũng
Thúc long thuyền xé sóng vượt trùng khơi
(Đinh Nhật Hạnh -  Lời người tạc tượng)

80. Thác Đầu Đẳng lưng trời em dội
Ước một lần ta được ướt cùng nhau
(Phạm Tư Lự -  Nghe hát then trên hồ Ba bể)

81. Tìm đâu thấy một chút lòng nhân ái
Khi chính mình còn chấp chới ăn thua?
(Trần Trương – Điều còn lại)

82. Cây bàng ốm cố xòe ra lá tím
Quán lá khẳng khiu thò thẹn giữa bê tông
(Nguyễn Anh Tuấn- Chút ngộ chốn thiền lâm)

83. Ba mươi tuổi nghe tóc rụng buồn thương
Bài thơ này anh viết cho ngóng đợi
(Lê Thiếu Nhơn – Viết cho ngày chưa tới)

84. Ta thay đổi dẫu mệt nhoài cố tìm ra chỗ ở
Nhưng biết lục lọi tìm đâu để chọn một người?
(Phan Thị Thanh Nhàn – Thày đổi và không thay đổi)

85. Thần thiêng am miếu gọi hồn
Nghìn đời đá lụy gửi dồn bóng cây
(Phạm Ngọc Cảnh - Vào rừng)

86. Muốn làm cơn gió tạt ngang
Bẻ đôi mùa hạ cắt ngang nắng hè.
(Nguyễn Đắc Lễ - Mùa hè)

87. Mỏng mảnh bóng em đi dài vòm cát
Chưa hết xuân, đời đã hẹn phía sau đồi.
Inrasara -  Dáng quê hương)

88. Em đã từng cắn tôi và tôi biết răng em không có nọc.
Vậy cớ sao dấu răng em trên miếng bánh bị bỏ quên lại tiêm vào tâm hồn tôi một giọt nọc không bao giờ tan
của nỗi đau tuyệt ngọt?
(Trang Thế Hy - Dầu răng)

89. Em đá vào ta một trái buồn
còn ta đá lại trái cô đơn.
( Nguyễn Văn Phương)

90. Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc
Em tìm gì khi thất vọng về tôi?
(Hồng Thanh Quang – Khúc mùa thu)

91. Sắt nhiễm từ
hút chặt vào nhau
Chúng mình nhiễm gì đâu
mà hút nhau như thế?
(Nguyễn Thế Cơ - Sức hút)

92. Người về tôi nhọn lên nhiều
Chỉ xơ
Kim gỉ
Đâm liều vải thưa...
(Lã Thanh Tùng)

93. Ước gì vớt hết long đong
Đem ra biển đổ cho lòng thảnh thơi…
(Tâm Tâm - Bao giờ)

94. Châm điếu thuốc đốt một thời số phận
Em mặc áo gì mà có sắc phượng rơi
(Bàng Ái Thơ - Tình vong tình)

95. Nhặt giữa lạnh tiếng chim buồn gãy vụn
Gửi lên trời còn nắng nhớ hay không?
(Vũ Thanh Hoa - Vu vơ nhặt)

96. Bóng má bóng con bóng chiếc gàu cũ kỹ
lặng lẽ tát lên đồng cả một trời sao...
(Kim Ba - Tiếng nước)

97. Vẫn thế, em cố tin rằng mình vẫn thế
Cố tin rằng, vết xước ấy không đau
(Bạch Huệ Anh - Trần Tình)

98. Dẫu vết sẹo không thể đem ra làm trang sức
trong mỗi bước đi mình tôi vẫn mang theo.
(Nguyễn Trọng Tín – Dấu chân trong rừng)

99. Anh lớn khôn
dưới bầu vú mẹ
và dại khờ
Trước vòm ngực của em
(Thế Hùng - Roman I)

(Hoàng Xuân Họa đọc chọn)